Em ơi…
Năm tháng ngày nào, tuổi học trò rồi cũng đã qua đi
Bọn mình hồi ấy,
nhớ lại, thấy cũng kì
Em nhí nhảnh, trẻ con; anh dở hơi cụ non
Em nhỉ…
Bây giờ…
Cô bé “ngổ ngáo” ngày xưa, nay đã thành thiếu nữ,,
E lệ, điệu đà…
Chàng thi sĩ vườn ngày xưa, giờ đã bớt ngẩn ngơ
Bớt lang thang, miệt mài đi tìm những điều vô nghĩa thờ ơ
Để nhớ em..
trong từng giấc mơ về Hà Nội.
Em ơi…
Một quãng thời gian dài đi bên cạnh nhau
có khi nào em thấy mình mệt mỏi ?
Những kỉ niệm đẹp từng có với nhau
liệu có làm em bối rối ?
Những tình yêu của em đi qua
Người bạn lớn của em thì ở lại
Thời gian tưởng dài
Mà sao những chuyện hôm nay đã thành hôm qua
Tình yêu lớn trong đời, cứ mãi xa
Chẳng mấy chốc mà mình sẽ già,
Em nhỉ
Giờ chỉ lơ mơ nghĩ,
Năm năm nữa, gặp nhau,
nói về ngày hôm nay, khi ấy mình sẽ bảo gì
“ Ngày ấy anh trẻ con, dở hơi, em yếu đuối”
hay một chút “giá mà quay lại cái thời bọn mình còn hai mươi tuổi”
Còn, ngày mai, găp nhau, nói về năm năm đã qua…
“ Giờ đã đủ lớn để mong mình bé lại”
ơi “ Cô gái đến từ hôm qua”…